Lời tuy là vậy, nhưng việc này không thể không có kẻ gánh vác, muốn đẩy cũng chẳng thể đẩy đi.
Khương Nhiêu nói xong, đưa mắt nhìn hắn chằm chằm, thần sắc còn làm ra vẻ tủi thân.
Trần Liễm thấy dáng vẻ ấy, toàn thân không khỏi càng thêm cứng ngắc, ánh mắt theo bản năng rời xuống ngực nàng, nhưng lại nhanh chóng thu về, như sợ chính mình mạo phạm nàng.
Ngay lúc đó, chợt có động tĩnh truyền tới từ nơi không xa. Động tĩnh kia không nhỏ, xem chừng không phải chỉ có một người.
Khương Nhiêu theo tiếng nhìn về phía đó, dù chưa thấy rõ kẻ đến, nhưng đã theo bản năng cảnh giác.
Một nam một nữ, đêm khuya gặp gỡ. Nếu bị người bắt gặp, chỉ sợ khó tránh điều tiếng.
Trần Liễm tựa hồ nhìn ra nàng băn khoăn, liền ho nhẹ một tiếng, xua tan sự ngượng ngập lúc trước, sau đó bình tĩnh nói:
“Phía tay phải có một thân cây khá to, chi bằng qua đó tránh tạm?”
Khương Nhiêu gật đầu. Hai người vội vã bước qua, lại phát hiện phía sau thân cây là núi giả, khe hẹp giữa chúng chỉ đủ chứa một người. Tuy còn chút khoảng trống, nhưng hoàn toàn không thể thêm được người thứ hai.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT