Mỗi lần Trần Liễm mở miệng hồi đáp, phần trong đùi đều cố ý ma sát qua chân phải của nàng, phảng phất như đối với chuyện này vô cùng chuyên chú, dồn hết nhẫn nại để lấy về chút sung sướng từ chân nàng.
Dưới mí mắt của nhị ca, bị hắn đùa bỡn như thế, Khương Nhiêu quả thực thẹn quá hóa giận, chỉ cảm thấy huyết khí nghịch lưu, trong lòng hừng hực khó nhịn. Nàng muốn cử động để tránh né, nào ngờ vừa hơi nhúc nhích, sắc mặt Trần Liễm liền đại biến, ánh mắt hắn đột nhiên trở nên u ám.
Khương Nhiêu như hiểu ra điều gì, trong lòng kinh hoảng, không dám lộn xộn thêm.
Qua một lúc lâu, sắc mặt Trần Liễm mới khôi phục như thường, không rõ hắn đang nghĩ gì, đột nhiên lại giơ chén rượu lên, làm ra vẻ thành khẩn, trước mặt mọi người hướng nàng kính rượu:
“Tiểu thư, lần này Trần mỗ phụng mệnh hộ tống tiểu thư hồi kinh, dọc đường khó tránh khỏi có chỗ sơ suất, thỉnh tiểu thư đừng trách. Chén này, coi như Trần mỗ kính trước, tiểu thư cứ tùy ý.”
Hắn còn đang đùa bỡn chân nàng, trên mặt lại làm ra bộ dáng đạo mạo, mở miệng xin tha thứ!
Khương Nhiêu hừ lạnh một tiếng trong lòng, cảm thấy xấu hổ lại thẹn thùng, khó chịu vô cùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT