Khương Nhiêu lặng lẽ rũ mi, giấu kín tâm tư trong đáy mắt. Nàng biết rõ mình "cực" cái gì nhưng lại chẳng thể nói ra với mẫu thân và A tỷ.
Cát Như Yên vẫn luôn lặng lẽ dựng tai lắng nghe động tĩnh bên này, thấy Khương Nhiêu bị từng hỏi khó, bèn vội vàng chọn lấy bộ trang sức phù hợp, rồi tiến đến, chủ động mở miệng giải vây thay nàng:
“Được rồi được rồi, mẫu thân với A tỷ đừng dây dưa thêm nữa, lúc nãy chẳng phải có người đến thúc giục sao. Chi bằng mau giúp Nhiêu Nhi trang điểm chải chuốt, rồi cùng đến tiền viện. Giờ phút này cổng phủ mở rộng, cũng để đám người nhàn rỗi bên ngoài xem náo nhiệt một phen, nhìn thấy phong thái của Nhiêu Nhi nhà chúng ta, ắt có thể khiến các nàng câm miệng.”
Câu này quả hợp ý Thẩm Kính. Trước kia lời đồn nơi kinh thành nổi lên bốn phía, Hầu phủ dù chịu đủ ấm ức, nhưng vì thể diện hoàng gia, cũng chỉ đành nuốt máu vào bụng.
Nay ái nữ không những bình an trở về, mà còn không có chút nào chật vật, khiến Thẩm Kính yên tâm hơn nhiều, một ngụm uất khí coi như được phun ra. Ai nói Khương Nhiêu bị phế truất khỏi vị trí Thái tử phi thì không sống nổi? Đúng là chuyện cười. Nữ nhi Thẩm Kính bà sinh ra, vốn là người có cốt khí.
Khương Nhiêu không biết nội tâm mẫu thân đang giằng co phức tạp, nàng chỉ sững người tại chỗ, ngạc nhiên không rõ Cát Như Yên đã đổi xưng hô từ khi nào, lại có thể cùng nàng và A tỷ gọi "mẫu thân", nghĩ đến đây, ắt hẳn quan hệ giữa nàng ấy và Nhị ca càng thêm thân thiết.
Chỉ là hôn sự của Nhị ca nếu theo quy củ, phải cử hành sau A tỷ. Khương Nhiêu lặng lẽ liếc mắt nhìn sang, thấy A tỷ đang chuyên tâm chọn xiêm y cho nàng, trong lòng khẽ thở dài. Không rõ hiện giờ A tỷ đã có người thương trong lòng chưa?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play