"Nhiêu nhi, mau ra đây để mẫu thân xem con nào."
Thanh âm dịu dàng khoan khoái của Thẩm Kính truyền vào tai, cảm giác quen thuộc ấy khiến Khương Nhiêu ý thức được - nàng thật sự đã trở về nhà rồi.
Trầm Liễm sửa lại xiêm y và trang sức cài trên tóc cho nàng, sau đó Khương Nhiêu hít sâu một hơi, xốc màn xe lên. Trong khoảnh khắc ấy, nàng nghe được hai bên đường có tiếng người xì xào, kinh ngạc cảm thán, trong đó dường như còn xen lẫn vài thanh âm thở dài tiếc nuối.
Khương Nhiêu không để tâm, tất nhiên cũng chẳng hay những lời bàn tán ấy nói gì. Họ cảm thán, bởi nàng thiên tư quốc sắc; mà thất vọng thở dài, bởi không rõ vì sao nàng bôn ba đường xa, nhưng lúc này xuất hiện lại không chút tiều tụy, ánh mắt nàng long lanh, môi hồng rạng rỡ, toàn thân toát ra vẻ kiều diễm vô cùng.
Có lẽ chính Khương Nhiêu cũng chưa nhận ra, chỉ qua hơn nửa tháng, đến đầu ngón tay nàng cũng phảng phất mang theo phong tình quyến rũ.
Khí hậu kinh thành khác biệt với phương nam ẩm ướt, nàng vừa bước ra liền đón ngay một trận gió lạnh quất vào mặt, lại vừa khéo thổi bay sắc hồng ái muội sau cơn triền miên. Nàng được hai nha hoàn dìu xuống xe, rồi bước lên vài bước, nhẹ nhàng khom người hành lễ với phụ mẫu.
Thẩm Kính đau xót đỡ nữ nhi, ôm vào lòng, nhẹ nhàng vỗ về lưng nàng an ủi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT