Dương Kính chỉ minh bạch duy nhất một điều, điểm đến của bọn họ chính là kinh thành. Liên tưởng đến vị tiểu nương tử chỉ gặp đôi ba lần kia, y phục hoa lệ, cử chỉ đoan trang, vừa nhìn đã biết là tiểu thư khuê các được giáo dưỡng nghiêm cẩn, Dương Kính không khó đoán ra, bọn họ hẳn là quý nhân dưới chân thiên tử.
Chỉ là… ánh mắt Dương Kính bỗng tối lại trong thoáng chốc. Hắn đột nhiên nhớ tới cảm giác khác thường trước đó. Tiểu nương tử bên cạnh Trần huynh luôn khiến hắn cảm thấy vô cùng quen thuộc. Hắn xuất thân thôn dã, xưa nay chưa từng gặp nhân vật nào có dung nhan diễm lệ như tiên, thế nhưng ngày đầu thấy tú nương, nàng cũng vận xiêm y quý giá, khí chất xuất trần, khiến người không dám dễ bề tiếp cận.
Nghĩ đến đây, hắn không khỏi suy đoán vài điều. Hơn nữa, giữa hai người họ dường như thật sự có vài phần tương tự ở đường nét dung mạo. Đã vậy, bọn họ lại đến từ kinh thành, nương tử lần đầu gặp hắn tại chùa Thừa Ân - nơi cũng cách kinh thành không xa…
Dương Kính bỗng nhiên nhìn về phương bắc, trong lòng dấy lên cơn sóng dữ dội. Nỗi bất an và sợ hãi chưa định hình rõ ràng trong lòng hắn phút chốc bị phóng đại. Hắn không biết bản thân giờ phải làm gì mới đúng, nhưng hắn hiểu rõ một điều - hắn tuyệt đối không thể chờ đợi thêm.
"Bọn họ xuất phát khi nào?"
"Hôm qua, vừa qua giờ Tỵ liền khởi hành. Giờ muốn đuổi theo e là không kịp..."
Chẳng đợi đối phương nói dứt lời, Dương Kính đã lập tức tháo bỏ móc sắt phía sau ngựa, gỡ đồ đạc xuống, để lại ít ngân lượng cho Hồ Sinh, dặn dò y xử lý khách điếm và chuyện sửa chữa. Sau đó hắn quất roi giục ngựa, thẳng hướng bắc mà đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT