“Chờ một chút. Chàng còn chưa nói rõ với ta, đêm qua rốt cuộc chàng đi nơi nào.”
Trần Liễm đang vùi đầu trước ngực nàng, động tác khẽ dừng lại, rồi ngẩng đầu lên, trong mắt vẫn còn chút mờ mịt chưa tan, nhưng thần trí đã dần thanh tỉnh.
“Là chính sự.” Lời ít ý nhiều, hắn nói xong liền trở mình rời khỏi người nàng, nằm thẳng bên cạnh, bộ dáng như chẳng muốn nói thêm, “Giờ hãy còn sớm, nếu Nhiêu nhi mệt mỏi, chi bằng nghỉ thêm một lát?”
Dĩ nhiên Khương Nhiêu hiểu lời hắn ám chỉ việc triều chính, nhưng từ trước đến nay Trần Liễm hiếm khi che giấu nàng điều gì, đặc biệt là chuyện như hôm nay. Trong lòng nàng có đôi phần hụt hẫng, không khỏi trầm mặc.
Thấy hắn đã chủ động xoay chuyển đề tài, Khương Nhiêu hừ nhẹ một tiếng, nghiêng đầu không thèm nhìn tới, tay khẽ giơ, định đẩy hắn ra xa.
“Ta muốn ngủ, chàng cách ta xa một chút.”
Lời mang ý giận dỗi, tay nàng mềm yếu đẩy nhẹ, rơi vào thân Trần Liễm chẳng khác nào móng mèo cào, không đau không ngứa, lại cố tình câu nhân đến cực điểm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT