“Trần Liễm…” Khương Nhiêu run run cất lời, trong lòng hoảng loạn không thôi. Giờ khắc này, nàng giằng xé giữa ngượng ngùng và xấu hổ, đồng thời sinh chút vui mừng vì ánh mắt si mê của Trần Liễm.
“Cho ta xem cũng không được sao?” Trần Liễm nhìn nàng chăm chú, ánh mắt thẳng tắp, như muốn xuyên thấu tâm ý nàng.
Tất nhiên là không được rồi. Khương Nhiêu thầm nói trong lòng, bộ y phục này quả thật quá mức lộ liễu, khiến nàng khó tránh khỏi xấu hổ. Phía trước lộ bờ vai ngọc ngà, mà phía sau, chỗ thắt lưng lại chỉ còn sót lại mấy tấc vải mỏng, thật sự có phần… cuồng dã.
“Hay là đợi về khách điếm xem? Vào phòng rồi, ta sẽ để chàng nhìn cho rõ.”
Nàng định dùng kế hoãn binh, muốn cùng hắn thương lượng thêm, lại cố ý giải thích vài lời: “Nơi này tối tăm quá, ánh sáng cũng không thuận tiện…”
Lời còn chưa dứt, bên hông đã bị tay hắn phủ lên, vừa vặn che kín hai chỗ để trần. Khương Nhiêu cảm nhận rõ ràng được nhiệt độ từ lòng bàn tay hắn, nóng bỏng khiến người ta không kịp phòng bị.
Nàng khẽ cắn môi, biết bản thân lại chẳng tự chủ mà đầu gối mềm nhũn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT