Chưởng quầy vừa bước lên đã mở miệng, thái độ so với lúc trước bị Trần Liễm uy hiếp quả thực khác biệt một trời một vực. Giờ phút này, hắn cung cung kính kính, nét mặt đầy ý cười, dáng vẻ ân cần săn đón.
Nghe vậy, Khương Nhiêu liếc nhìn chưởng quầy một cái, ánh mắt mang theo vài phần cổ quái. Nhớ tới lời dặn của hoàng đế, nói hai người khi ra ngoài phải lấy thân phận huynh muội đối đãi, nàng liền vội vàng phủ nhận:
“Chưởng quầy hiểu lầm rồi, vị này là ca ca của ta.”
Chưởng quầy thoáng lộ vẻ kinh ngạc. Nếu thực là huynh muội, thì vị ca ca này chiếm hữu quá sâu, thái độ lạnh lùng vừa rồi, dường như đem muội tử coi như vật sở hữu, ai đụng vào liền không tha.
“Ca ca.” Trần Liễm khẽ rũ mắt cười một tiếng, rất nhanh liền thu liễm thần sắc. Hắn quay sang nhìn Khương Nhiêu, hơi nhướn mày, bộ dáng có phần cà lơ phất phơ. Tiếp đó thuận theo lời nàng, trầm giọng hỏi nhỏ:
“Ca ca tự mình dạy muội ăn, chẳng phải học sẽ nhanh hơn?”
Hắn áp sát tai nàng, lời lẽ nguy hiểm mười phần:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT