Trần Liễm không biết nàng đang nghĩ như vậy, chỉ vội vàng bước đến bên cạnh, thấy dáng vẻ nàng uất ức muốn rơi lệ, trong lòng hắn liền rối như tơ vò, đâu còn tâm trí nghĩ ngợi nhiều, chỉ cảm thấy đau lòng muốn chết đi:
“Nàng đau lắm sao? Để ta xem nào."
Hắn đưa tay muốn xem thương thế của nàng, nhưng Khương Nhiêu lại nghiêng người tránh đi:
“Ta… ta có thể nhịn được đau.”
Khương Nhiêu nghẹn ngào nói, giọng mang theo nức nở. Một lời kia lập tức khơi dậy lửa giận trong lòng Trần Liễm. Chỉ thấy mắt hắn đột nhiên tối sầm. Hắn siết chặt nắm tay, lập tức đứng phắt dậy, định gọi người trút giận thay nàng.
“Chàng đừng đi…” Khương Nhiêu thấy vẻ mặt hắn không ổn, vội kéo lấy góc áo hắn. Nàng vốn tỉnh táo, hà tất phải dây dưa với một kẻ điên? Nàng không yếu đuối, chỉ là không muốn dính dáng đến Mật Âm nữa: “Ta không muốn nhìn thấy nàng ta. Trần Liễm, chúng ta đi thôi.”
Cách làm đơn giản nhất mà cũng chí mạng nhất, chính là lựa chọn làm ngơ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT