Khương Nhiêu rốt cuộc cũng xem đủ một hồi náo nhiệt, nàng đột nhiên cất bước, không ai kịp nhìn rõ nàng xuất hiện từ đâu, chỉ thấy thân ảnh thẳng tắp đi tới trước mặt hoàng đế, rồi cung kính quỳ xuống.
Giọng nói nàng nhẹ nhàng mềm mỏng, sắc mặt không hề vương chút giận dữ. Nàng muốn giữ trọn thể diện cho mình, cũng không để bản thân hay thậm chí Khương phủ rơi vào thế khó. Cho nên lúc này, lời nàng nói vô cùng dứt khoát:
“Bệ hạ, chuyện hôm nay mặc cho có bao nhiêu người là nạn nhân, thì thần nữ đều cho rằng mình cũng đứng trong số đó. Vừa rồi bệ hạ đã hạ khẩu dụ, huỷ hôn ước giữa thần nữ cùng Thái tử điện hạ, vậy thần nữ cũng không còn tư cách giữ thân phận Thái tử phi để tiếp tục ở lại hành cung. Kính xin bệ hạ ân chuẩn, cho thần nữ hồi kinh, còn những chuyện khác, thần nữ nguyện nghe theo bệ hạ an bài.”
Lời nàng không chỉ thẳng thắn chỉ ra thân phận người bị hại, mà cũng kiên quyết thể hiện thái độ muốn rời đi. So với Nam Cương, Khương phủ quả thực không đáng để cân nhắc, nhưng một khi nàng rời khỏi đây, hoàng đế liền mất đi cơ hội lấy lòng Khương gia. Bởi vậy, nàng cố ý lợi dụng chút áy náy còn sót lại trong lòng bệ hạ, mong cầu cho Khương gia nhiều thêm chút che chở và hậu đãi.
Đối diện lời thỉnh cầu hợp tình hợp lý ấy, hoàng đế tất nhiên không có cớ từ chối. Hắn nhẹ nhàng thở dài, rất nhanh gật đầu đáp ứng:
“Ngươi yên tâm. Chờ quả nhân hồi kinh, ắt sẽ đích thân nói lại mọi việc rõ ràng trước mặt hầu gia. Chỉ là, từ hành cung về kinh, đường sá xa xôi hiểm trở, một mình ngươi sao có thể đi được?”
Khương Nhiêu ôn hoà đáp:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT