Nước rốt cuộc cũng dần chậm lại, hai người thuận theo dòng chảy trong hang ngầm mà bị cuốn trôi đến một mạch nước khác, lại không biết bị đưa đến góc nào trong hành cung.
Mạch nước giao hòa phức tạp, bọn họ chỉ biết trằn trọc trôi dạt, hoàn toàn không xác định được phương hướng.
Trần Liễm vẫn luôn ôm chặt nàng, dùng thân mình che chắn đá vụn bén nhọn, hai cánh tay cứng rắn của hắn gắt gao bao lấy Khương Nhiêu, tuyệt không để nàng bị thương chút nào. Cuối cùng, hai người bị một gốc cây khô ngăn lại, dừng bên vách đá hiểm trở, ẩn khuất vô cùng.
“Nhiêu nhi?” Trần Liễm khẽ vỗ lưng nàng, nhẹ giọng gọi một tiếng, lại cúi đầu hỏi han: “Nàng có đau chỗ nào không?”
Khi ấy Khương Nhiêu mới chậm rãi mở mắt, cánh tay mềm mại vẫn quấn trên cổ hắn, chỉ khẽ lắc đầu.
Nàng mở miệng lẩm bẩm: “Ta không bị thương.”
Dứt lời, nàng lại như mèo con nũng nịu, cọ cọ trong lồng ngực hắn. Trần Liễm vẫn chưa hoàn hồn, lòng còn thảng thốt sợ hãi, chỉ cảm thấy nàng dựa vào ngực, bị hắn ôm chặt trong tay, mới có thể yên tâm đôi chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT