Chung quy, Khương Nhiêu vẫn không thể giữ được lý trí. Từ khi lên đường đến hành cung, trong lòng nàng đã nảy sinh một cảm giác khó gọi thành tên - Tô mỹ nhân tựa như luôn mang theo mấy phần thân cận với nàng.
Loại cảm giác ấy tuy mơ hồ nhưng tồn tại rõ ràng, chỉ là nàng không cách nào hình dung cụ thể. Điều duy nhất có thể khẳng định, đó là Tô mỹ nhân tuyệt chẳng phải người đối địch với nàng.
Khương Nhiêu thở dài, đem ngọn nguồn sự tình giãi bày với Tô mỹ nhân. Nàng ấy vốn là người bị hại, tất nhiên có quyền biết hết thảy. Khi nhắc tới Thường ma ma, Khương Nhiêu lên tiếng nhắc nhở:
"Chỉ là một cái bóng lưng mà thôi, ta cũng không dám khẳng định trăm phần. Quý phi nương nương được thánh sủng nhiều năm, thủ đoạn khó dò, cho nên..."
Khương Nhiêu vốn cơ ý tốt khuyên nhủ, nào ngờ Tô mỹ nhân nghe xong lại chỉ cười nhạt. Nàng ấy chậm rãi đứng lên. Khương Nhiêu muốn đỡ lấy nhưng lại bị từ chối.
Trong lúc Khương Nhiêu và Tiểu Vưu không kịp đề phòng, Tô mỹ nhân lại đột nhiên bước vào hồ nước, thân hình chìm hẳn xuống. Hai người hoảng hốt thất sắc thì nàng ấy đã một lần nữa từ dưới nước đứng lên, tựa như phù dung đẫm sương, đẹp đến lạ thường.
“Mỹ nhân?” Khương Nhiêu cố nén kinh hãi lên tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT