Ước chừng đã đi được hai canh giờ, đoàn người bắt đầu có phần mỏi mệt, bệ hạ liền hạ lệnh dừng chân tại chỗ để nghỉ ngơi, chỉnh đốn đội ngũ. Khương Nhiêu cũng cảm thấy toàn thân rã rời, liền xuống xe duỗi gân giãn cốt một phen.
Mật Âm công chúa ngồi xe ngựa kế bên Khương Nhiêu, lúc xuất phát vừa khéo một trước một sau, nay đồng loạt xuống xe, khó tránh chạm mặt.
Khương Nhiêu khom người thi lễ với công chúa. Mật Âm chợt cảm thấy nghi hoặc xen lẫn bối rối, vội tiến lên một bước, đưa tay ngăn động tác muốn quỳ gối của Khương Nhiêu, giọng đầy kính cẩn:
“Khương cô nương, Mật Âm sao dám nhận lễ này của ngươi?”
Khương Nhiêu mỉm cười đáp:
“Công chúa có thân phận tôn quý, tuy nay rời xa mẫu quốc, nhưng đã đến Chỉ Triều, chính là khách quý của bản triều. Khương Nhiêu là nữ nhi thần tử, tất nhiên phải tuân theo lễ nghi, giữ vững tôn ti.”
Mật Âm trầm ngâm chốc lát mới nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT