Nào ngờ sau đó, lúc nửa tỉnh nửa mê, Khương Nhiêu mơ hồ cảm thấy thân mình càng lúc càng nặng nề. Đợi đến khi hoàn toàn ý thức được có điều không ổn, mở mắt ra liền phát hiện Trần Liễm nhân lúc nàng ngủ say, rốt cuộc vẫn không nhịn được lại trêu đùa khi dễ nàng. Khương Nhiêu tủi thân rưng rưng phát ra vài tiếng nghẹn ngào, cũng bởi thế mà kinh động Xuân Hạnh.
“Không thèm tin chàng nữa." Nàng đưa tay nắm tóc hắn, hừ nhẹ một tiếng, giọng đầy oán trách.
Trần Liễm cúi đầu hôn nàng, khẽ thở than:
“Nửa tháng không gặp, ta nhớ nàng lắm, quả thực không kiềm chế được.”
Khương Nhiêu bèn dùng ngón tay chọc nhẹ vai hắn, nhân cơ hội tính sổ:
“Công chúa Nam Cương kia, chẳng phải tình thâm ý trọng với chàng, vì chàng mà vượt ngàn dặm tìm đến? Lại còn ở chính điện không chút kiêng dè thân phận, bộc lộ ái mộ với chàng. Trong lòng Trần Chỉ huy sứ có phải đắc ý lắm không?”
Trần Liễm không nghĩ nàng sẽ đột nhiên nhắc đến chuyện này, khẽ nhíu mày, trong ánh mắt mang theo trừng phạt, hơi đẩy hông mạnh hơn một chút thâm nhập vào sâu hơn trong người nàng. Mới vừa rồi Khương Nhiêu còn hùng hổ chất vấn, giờ nháy mắt đã đỏ mặt thẹn thùng, nhỏ giọng oán trách:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT