Phó Ngôn không ngờ mình lại có thể nhanh chóng gặp lại Vân Chu như vậy.
Một tuần trước, hắn còn đang chìm trong tin dữ người mình yêu qua đời, chỉ hận không thể lao đầu vào bia mộ mà theo người kia đi luôn cho rồi.
Hắn vẫn nhớ rõ, khi vội vàng chạy đến bệnh viện, cảnh tượng đập vào mắt khiến hắn gần như sụp đổ. Thanh niên luôn sạch sẽ, tươm tất kia, mặt đầy máu, trên đầu là một vết thương lớn, hắn ra sức cầm máu nhưng thế nào cũng không cầm được.
Bàn tay của thanh niên cũng lạnh toát, lạnh đến mức như một khối băng. Hắn dùng hai tay siết chặt tay cậu, cố truyền hơi ấm sang, nhưng dù cố thế nào cũng không thể truyền nổi dù chỉ một chút ấm áp.
Hắn trừng mắt nhìn cậu được đẩy vào phòng cấp cứu, đến khi bị đẩy ra, trên mặt cậu đã phủ một tấm vải trắng.
Phó Ngôn như phát điên mà lao tới. Chỉ thấy thanh niên nằm lặng lẽ ở đó, cả người lạnh như băng, mắt nhắm nghiền, đôi mắt từng ánh lên ý cười ấy, vĩnh viễn sẽ không mở ra nữa.
Khoảnh khắc ấy, mọi tiếng ồn ào xung quanh như cách xa khỏi hắn, hắn cảm thấy cả người bị rút cạn sinh lực, trước mắt tối sầm lại, nặng nề quỳ rạp xuống sàn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play