Vân Chu xoa xoa cổ tay trái hơi lạnh, nhớ lại vẻ thèm khát của tiểu ngọc long với đồng tiền hôm ấy, có khi thật sự là một đồng Vĩnh Nhạc Thông Bảo Bối Tam Tiền cũng nên.
Chỉ là mới trôi qua hai ba ngày, chắc bà lão kia cũng đã rời khỏi nơi này rồi.
Vân Chu khẽ thở ra một hơi, nhất thời không rõ trong lòng là tiếc nuối hay nhẹ nhõm.
Bỗng nhiên, một trận ồn ào từ xa vọng lại cắt ngang dòng suy nghĩ của cậu, cậu ngẩng đầu nhìn lên, dường như có không ít người vây quanh bàn tán chỉ trỏ.
Vân Chu chen qua đám đông, xuyên qua khe hở giữa người với người, vừa nhìn thấy liền sững người — là bà lão kia!
Người bán rong còn đang lớn tiếng kêu ầm lên: “Mọi người đều thấy rõ rồi đấy nhé, không liên quan gì đến tôi đâu, là bà cụ này tự nhiên lăn ra ngất đấy.” Hắn còn khinh bỉ phì một tiếng: “Mang mấy đồng tiền rách nát ra nói là bảo vật gia truyền, còn định ăn vạ nữa hả? Xì, đừng mơ!”
“Ai, bà cụ này tôi gặp suốt, trời thì nóng mà cứ lượn khắp mấy chợ trời thế này, chẳng phải lừa đảo là gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT