Mấy người này người nào người nấy nói toàn lời dễ nghe, có bản lĩnh thì bọn họ đem Ngọc Nương về nhà mình ở đi, chỉ biết nói lời hay, Vương Đại Mụ liếc mắt.
Bất kể nói thế nào, chuyện ly hôn cứ thế mà quyết định, tạm thời ly hôn không rời nhà, đợi sau khi Ngọc Nương tìm được việc làm, sẽ đem chi phí trong khoảng thời gian này quy ra thành đồ vật trả lại cho Vương Đại Mụ.
Mọi chuyện đều đã giải quyết xong, liền nên đuổi Ngọc Nương ra ngoài.
Vương Đại Mụ nhìn quanh phòng một lượt, chỉ về phía bên phải nói:
"Vì ngươi không phải người nhà chúng ta nữa, cũng không cần thiết ở phòng lớn nhà ta, bên phải có một cái nhà kho nhỏ, khi đó là nhà máy phân cho nhà ta, ta để một ít đồ linh tinh ở trong đó, ngươi cứ ở chỗ đó đi.
Ngươi tự dọn dẹp đồ linh tinh ra, không được phép vứt đi cho ta, đem chúng đặt ở dưới mái hiên, chờ lúc ngươi dọn đi thì trả lại vào." "Bình thường cơm nước ta chỉ lo bữa trưa này, đến lúc đó ngươi tự mình lên nhà bếp mà lấy, qua giờ đó chúng ta sẽ không phần cơm cho ngươi nữa, những điều ta nói đây ngươi có đồng ý không?"
Ngọc Nương khẽ gật đầu:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play