"Ngươi đối xử với nhà ta ác như vậy, chẳng lẽ không sợ sau này chết không còn mặt mũi nào gặp cha ngươi sao? Lúc trước ta không chịu mang ngươi về, là ông ấy cứ nói mãi rằng ngươi đáng thương nên mới ôm ngươi về đấy." Vương Đại Mụ nói với vẻ vô cùng đáng thương.
Ngọc Nương im lặng hồi lâu, chỉ đáp một câu:
"Nếu bà còn ép ta như vậy, ta thật sự sẽ đi báo cáo lên ủy ban đấy."
Mặc cho Vương Đại Mụ khóc lóc, làm ầm ĩ, lăn lộn thế nào đi nữa, hay dùng đạo đức để ràng buộc ra sao, Ngọc Nương đều chỉ đáp lại một câu —— đi báo cáo ủy ban.
Lần này đúng là đã nắm trúng điểm yếu của Vương Đại Mụ, bà ta hết cách rồi, bà ta tức muốn chết mà không làm gì được.
Cuối cùng Vương Đại Mụ cũng chịu thỏa hiệp, nhưng bà ta vẫn muốn nói thêm một câu để hả giận:
"Nếu ngươi đã ác như vậy, ta cũng hết cách với ngươi rồi, vậy thì ngươi ly hôn đi, ngươi đăng báo cắt đứt quan hệ đi, sau này nhà họ Bạch chúng ta với ngươi cắt đứt hoàn toàn, không còn liên quan gì nữa!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play