Thẩm Nhược mỗi khi nhớ lại chuyện Tiểu Hoành Thánh lại thấy buồn cười. Không hiểu sao nhãi con này cứ hễ có ai lạ mặt ôm là lại tè dầm. Cứ một người ôm thì tè vài giọt, người khác ôm lại tè tiếp, cứ như muốn chia đều cho công bằng vậy!
Hứa Hâm Văn hào hứng nói: "Phải cho Tiểu Hoành Thánh ra ngoài chơi nhiều hơn mới được, tốt nhất là ngày nào cũng mang đến sạp vải của ta ấy, rồi ta sẽ đến 'Trân bảo cư' của ngươi cướp người, ôm về tiệm vải ha ha ha."
Thẩm Nhược thầm nghĩ: Ngươi tính toán cũng ghê thật! Đến hắn, thân cha ruột ở nhà còn chẳng mấy khi được ôm con đâu!
Tiểu Hoành Thánh từ trước đến nay luôn là đối tượng tranh giành của cả nhà. Ngoại trừ Cố Duẫn hơi kín đáo một chút, với lại Thẩm Phong còn bận việc bên ngoài, người siêng năng ôm cháu nhất chính là Thẩm Đại Sơn!
Chuyện này sau này Thẩm Nhược mới biết. Lúc trước hắn bận rộn không ở nhà, nên không biết A Cha nhà mình lại như vậy. Hắn cứ tưởng chỉ có mẹ và Cố Duẫn nương ôm cháu nhiều thôi, còn A Cha thì sáng sớm đã ra đồng hoặc đi cắt cỏ rồi, ai ngờ khi hắn về nhà thì A Cha lại còn muốn tranh giành Tiểu Hoành Thánh nữa!
Thẩm Nhược thật sự không thể ngờ được, vì ban đầu A Cha còn chẳng thèm nhìn Tiểu Hoành Thánh lấy một cái, ai ngờ sau này lại "thật thơm".
Chỉ có thể nói nhãi con nhà hắn có sức quyến rũ quá lớn, chắn cũng không được, khiến một người đàn ông trung niên cũng phải "manh hóa", hận không thể ôm mãi không buông.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT