Thẩm Nhược không lộ vẻ gì trên mặt, trong lòng bật cười.
"Tự nhiên là được." Thẩm Nhược cúi xuống hôn nhẹ lên má Hân Ca Nhi, giống như hôn Nhãi Con nhà mình, sau đó kéo góc chăn cho hắn.
"Ngủ đi, ngoan, Nhãi Con."
...
Thẩm Nhược nhớ lại chuyện trước kia, nhìn Thẩm Hân bây giờ, tuy rằng dáng vẻ không thay đổi nhiều, nhưng tinh thần đã tốt hơn trước kia rất nhiều.
Nhà hắn không phải thiện đường, không phải ai muốn bỏ con đến đây cũng phải nhận. Hơn nữa, người nhà Thẩm Hân cố ý bỏ rơi hắn để Thẩm Nhược nhận về. Thẩm Nhược nguyện ý chăm sóc Thẩm Hân, một phần vì Nhãi Con hợp mắt hắn, một phần vì Nhãi Con là bạn của Nhị Cẩu. Nếu là nhà khác, chắc chắn đã tức giận, đòi trả Nhãi Con về, hoặc đưa thẳng đến nhà ngoại, trong thôn cũng không ai nói gì.
Nhưng rõ ràng là họ bị người nhà Thẩm Hân bày một vố.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT