Sau khi Tấn Sinh qua đời, Lý Bảo Phúc buồn rầu mấy ngày liền, chẳng có tâm trạng làm gì cả, thành ra Lý Đa Phúc thường xuyên qua nhà trò chuyện với hắn.
Cô còn kể chuyện Trương Võ trở về đã khiến cả thôn xôn xao, chỉ bởi Trương Võ đã gần ba mươi mà vẫn chưa lấy vợ. Tuy rằng có công trạng quân đội, nhưng rời quê nhiều năm, chẳng quen làm ruộng, hơn nữa tay chân lại có tật.
Triều đình có chia cho hắn năm mẫu ruộng tốt, nhưng một người thương tật như vậy, muốn làm ruộng cũng khó, mà chuyện hôn nhân lại càng khó nói.
Lý thẩm cũng than thở:
“Đại Võ chỉ lớn hơn Bảo Phúc nhà ngươi một tuổi, ngươi còn có con rồi, nó thì vẫn cô đơn. Suốt ngày ở nhà không nói không rằng, bảo nó có sốt ruột không, nó nói là không sốt ruột, nhưng ta thì lo chết được! Nó lập công cho triều đình, được thưởng ruộng với bạc, chuyện lấy vợ chẳng lẽ lại không tìm nổi người?”
Bà vừa lải nhải trong bếp, Lý Đa Phúc vừa bóc cam vừa nói:
“Ôi chao, Lý thẩm ơi, Võ ca cũng có suy nghĩ riêng của mình mà. Thẩm đừng giục nữa, người lớn tuổi rồi, để cho thong thả chút.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT