Tuyết lớn vừa mới trút xuống, trong núi lại càng lạnh hơn. Tiếng cọt kẹt của khung cửi dệt vải truyền vào tai Lý Bảo Phúc đang ngủ say, mơ hồ hắn nghe thấy có người gọi mình.
Lý Bảo Phúc trở mình trong ổ chăn, mông vẫn còn hơi đau, hắn căng tai nghe kỹ, quả thật trong sân có tiếng người nói chuyện, bèn mặc quần áo rồi ra khỏi giường. Mở cửa ra, mưa mùa đông theo gió lạnh tràn vào, trong mưa là một người khoác trường bào bằng vải trúc xanh — chính là Tấn Sinh.
“Tấn Sinh ca, sao huynh lại tới đây?” Lý Bảo Phúc cười nói.
“Đến thăm đệ,” Tấn Sinh đáp. “Lần trước đệ bảo có cháu ngoại gái muốn học chữ, ta mang đến mấy quyển mẫu tự và sách vở.”
Bất kể mùa vụ bận hay nhàn, hai nhà vẫn thường qua lại. Có khi nhờ người nhắn gửi, hẹn nhau trên trấn uống trà ăn cơm, có khi thì tự sang nhà nhau chơi.
Từ lần gặp gần nhất là trung thu đến nay cũng đã gần hai tháng, Lý Bảo Phúc rót cho Tấn Sinh chén trà nóng, nói: “Chỉ vài quyển sách thôi mà, trời mưa lạnh như thế, sao Tấn Sinh ca lại tự mình tới? Lần sau huynh cứ nhắn một tiếng, đệ cùng ca đến lấy là được rồi. Còn mua bao nhiêu đồ thế này, tết nhất đến nơi rồi, huynh còn phải để dành tiền chứ.”
Tấn Sinh mang theo rất nhiều bánh mứt và cá tôm, khiến Lý Bảo Phúc ngại ngùng, vội vàng đẩy đống đồ trả lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play