Vòng qua bức tường, liền thấy Vương Đức Hải đang bị úp miệng ấn xuống trường kỷ mà trượng đánh, những bản gỗ chắc nịch đánh xuống liên tiếp, phát ra âm thanh khiến lòng người run sợ.
Vương Đức Hải thấy Tô Bồi Thịnh đi vào, vội vàng giãy giụa cầu cứu, Tô Bồi Thịnh chẳng thèm nhìn hắn, bước lên bậc thềm đi vào trong.
Dưới mái hiên quỳ một hàng người, ngay cả Trương Thuận Hỉ cũng quỳ bên ngoài, Tô Bồi Thịnh càng cảm thấy không ổn.
Trong phòng người hầu hạ bên cạnh chỉ có Bích Tỉ và Phỉ Thúy, sắc mặt Phỉ Thúy tái nhợt cũng không tốt lắm, cùng Bích Tỉ đang dùng khăn ấm lau tay chân không ngừng cho Ôn cách cách.
Tô Bồi Thịnh không dám tiến lên nữa, khom lưng đứng ở đó, thở mạnh cũng không dám.
Khóe mắt liếc thấy ngoài cửa một chậu hoa ngọc lan vỡ nát, đất lẫn với mảnh chậu vỡ nằm cạnh nhau, cánh hoa đều rụng tả tơi, chỉ còn lại lá cây run rẩy treo trên cành khô.
Tô Bồi Thịnh hận đôi chân dài của mình, sao lại trở về đúng lúc này!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play