“Phúc tấn xưa nay khoan dung, đều là phúc khí của bọn nô tài, mắt thấy sắp Tết, phúc tấn còn thương nô tài, thưởng cho ta một chậu hoa để ngắm.” Cảnh thị cũng hùa theo cười nói: “Nô tài tuy là kẻ tục nhân, nhìn hoa tươi đẹp nở rộ cũng thấy vui vẻ.”
Lời này lọt vào tai Ôn Hinh, chính là Cảnh thị đang giúp nàng hóa giải nguy hiểm, rốt cuộc Phúc tấn chỉ nói riêng với nàng, thật sự là gây thù hằn.
Lý thị nghe Cảnh thị nói cũng vui vẻ, Phúc tấn nâng đỡ Ôn thị, Cảnh thị này cũng là người thông minh biết chia một chén canh, cứ để Ôn thị đắc ý đi.
Phúc tấn liếc nhìn Cảnh thị, cười nói: “Nếu các ngươi đều thích, lát nữa đều đưa mấy chậu qua là được.”
Mọi người đồng thời cảm tạ Phúc tấn, trong phòng tức khắc vui vẻ lên.
Nữu Hỗ Lộc thị vào phủ muộn, lúc này đứng một bên lạnh lùng quan sát, trong lòng lại kinh hãi không thôi, Ôn cách cách này thật sự lọt vào mắt Phúc tấn, được bà nâng đỡ như vậy.
Cảnh cách cách xưa nay hành sự cẩn thận cũng không dễ dàng đứng về phe ai, sao dường như cũng ngấm ngầm che chở Ôn cách cách? Cẩn thận nhìn lại, lại không thấy Cảnh thị và Ôn cách cách có quan hệ tốt đẹp, là nàng nghĩ sai rồi sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT