Đèn trong thư phòng mãi đến giờ Tý mới tắt, Tô Bồi Thịnh cuối cùng cũng thở phào một hơi, lúc này mới trở về phòng mình nghỉ tạm.
Bên ngoài Vương Đức Hải dẫn người trực đêm, cả viện ngay cả tiếng bước chân cũng khẽ khàng.
Ôn Hinh một đêm ngủ không ngon giấc, mơ hết chuyện này đến chuyện khác, mơ thấy những ngày làm nhân viên văn phòng, khi làm việc thì toàn tâm toàn ý, khi nghỉ phép thì tự do tự tại, chẳng cần nhìn sắc mặt ai. Thoáng chốc lại mơ thấy mình đến phủ Tứ gia từng bước cẩn thận, mở miệng ngậm miệng đều tự xưng nô tỳ, nghẹn khuất đến trong mơ cũng phải khóc ra.
Trời đã sáng, Ôn Hinh ngủ một đêm ngược lại càng thêm mệt mỏi, nằm ườn trên giường không muốn dậy, ngơ ngẩn nhìn đỉnh màn.
Có lẽ khoảng thời gian ra ngoài kia thật sự quá tốt đẹp, một lần nữa trở lại trong phủ, có chút không thích ứng.
Như vậy không được, Ôn Hinh gắng sức ngồi dậy.
Chẳng qua chỉ là một Nữu Hỗ Lộc thị, chẳng lẽ một người xuyên không như nàng lại chịu thua như vậy sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT