Đối diện với ánh mắt vừa ủy khuất vừa tràn đầy chờ mong của tiểu Cách cách, cứ nhìn hắn nóng rực như vậy, lòng Tứ gia nhất thời có chút đắc ý, lại có chút đau lòng.
Bước tới nắm tay Ôn Hinh, mở miệng nói: “Cũng không phải chuyện gì lớn, mang thêm mấy cái rương là được.”
“Vậy sao được? Ta nghe La ma ma bên cạnh Phúc tấn nói, xe kiệu trong phủ mình đều có quy định rõ ràng, mang thêm mấy cái rương là vượt quá lệ rồi, đó là chuyện lớn đấy.” Ôn Hinh liền dựa gần Tứ gia ngồi xuống trên giường đất ấm áp, vẻ mặt ỉu xìu.
Lúc này Tứ gia mới bừng tỉnh nhớ ra, bọn họ theo ngự giá ra ngoài, tự nhiên không phải như hắn tự mình ra cửa, là có quy chế.
Nói ra rồi, lại không thu lại được, vẻ mặt nhất thời có chút khó coi.
Lúc này, lại nghe Ôn Hinh nói tiếp: “Ta muốn hỏi gia một chút, nếu chúng ta ra ngoài, đồ đạc ta mang theo không đủ dùng, có thể ra ngoài cửa hàng mua không?”
Tứ gia liền cúi đầu nhìn Ôn Hinh, trong lòng cân nhắc tiểu nha đầu này là muốn hắn cho một lời hứa, để sau khi ra ngoài có thể ra cửa đi dạo phố.
Quỷ tâm nhãn không ít.
Vòng vo tam quốc, mượn vấn đề hòm xiểng, còn có thể mưu lợi cho bản thân.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play