Ít nhất cái Ôn thị này nhìn không phải kiểu người muốn quyến rũ bằng những trò ma quỷ, khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp, lại mang theo vẻ đẹp ý vui khiến người dễ chịu.
Đức phi trong lòng cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, bất quá nhìn tạm được, ai biết về sau thế nào?
Đức phi nhìn Ôn Hinh rồi từ từ nói: “Bánh trung thu lão tứ đưa vào cung Tết Trung Thu quả thật hiếm lạ, khi đó bổn cung đã muốn gặp ngươi, là một đứa trẻ khéo tay, khó có được là tấm lòng của ngươi đối với lão tứ.”
Ôn Hinh không rõ lắm tâm tư Đức phi, nhưng được khen ngợi như vậy nàng cũng không dám nhận, cúi đầu khiêm tốn nói: “Đây đều là phận sự của nô tỳ, không dám kể công.”
“Hành động đúng phận, làm người giữ quy củ, ngươi rất tốt, ngồi xuống đi.” Đức phi nói.
Ôn Hinh hành lễ lần nữa rồi ngồi xuống, câu nói sau của Đức phi ẩn chứa ý răn dạy, điều này ngược lại khiến nàng thở phào nhẹ nhõm.
Ít nhất điều đó cho thấy Đức phi gọi nàng vào cung có lẽ thật sự muốn nhìn mặt nàng, chứ không có ý gì khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT