Người bước ra không ai khác, chính là Tôn cô cô, người hầu cận bên cạnh Đức phi.
Tôn cô cô cười nói với Tứ phúc tấn: “Đây đều là phận sự.”
Tôn cô cô tuy rằng nói chuyện với phúc tấn, nhưng ánh mắt lại nhìn về phía người phía sau bà, liếc mắt một cái liền thấy Ôn Hinh, sau đó liền lướt qua, cười nghênh phúc tấn vào trong.
Phúc tấn cùng Tôn cô cô cười nói bước vào cửa Vĩnh Hòa Cung, phía sau Lý thị dẫn theo hai đứa trẻ đi theo, Ôn Hinh đi ở cuối cùng.
Nghe Tôn cô cô lại quay đầu nói chuyện với đại cách cách và Nhị a ca, lời lẽ rất thân mật, vẻ mặt hòa ái tươi cười, Lý thị cười đáp mấy câu, Ôn Hinh nhìn ra, Tôn cô cô đối đãi Lý thị lạnh nhạt hơn phúc tấn một chút.
Còn Ôn Hinh, Tôn cô cô càng không có ý chủ động hỏi han, càng là không để vào mắt, dường như lần này nàng vào cung không phải do Đức phi gọi, mà là nàng mặt dày mày dạn theo vào vậy.
Cảm giác như vậy thật không dễ chịu, cái loại khinh thường không nói thành lời, là tổn thương cực lớn đến lòng tự trọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT