Thu ý ngày một đậm, sau trận mưa lớn suốt một đêm vừa qua, khí trời liền hạ thấp hẳn. Gió thu tiêu điều lướt qua chân tường còn vương hơi ẩm, cỏ lau vàng úa cũng bị thổi đến run rẩy từng chập.
Song, cảnh trong nhà lại trái ngược hẳn với tiết trời kia.
Trước nói đến bên Dương Trọng Anh, thân thể ông ngày một khởi sắc. Trước khi khí trời chuyển lạnh, ông đã vượt qua giai đoạn thương thế nặng nhất. Nhờ được chăm sóc cẩn trọng, vết thương hậu phẫu hồi phục khả quan, nay đã khép miệng, rìa vết thương cũng bắt đầu đóng vảy.
Ông không còn đau nữa, tinh thần cũng ngày một phấn chấn.
Điều quan trọng hơn cả là, thái độ của ông đối với Dương Diên Tông cũng có phần mềm mỏng lại.
Mấy ngày qua, hễ có rảnh là Dương Diên Trinh liền chui vào phòng bệnh của phụ thân. Có lúc kéo theo Tô Yến, có khi lại rủ nhị ca, không ngừng lải nhải bên tai ông, ra sức nói đỡ cho đại ca hắn. Ông Dương Trọng Anh như bị sư tăng tụng kinh tra tấn, ban đầu còn có thể nhắm mắt giả ngủ, nhưng về sau cách ấy cũng chẳng còn tác dụng.
“...Phụ thân ơi, đại ca hà tất cũng chẳng dễ dàng gì đâu. Hài nhi biết huynh ấy có sai, nhưng... nếu đổi lại là hài nhi, e cũng chỉ có thể làm như thế! Cha nếu giận, thì cứ giận luôn cả hài nhi đi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play