Sáng sớm đầu tháng Bảy, bến thuyền lại bắt đầu náo nhiệt. Gánh hàng rong gồng gánh qua lại, nông phu xuôi ngược, khách hành hương lên thuyền, trên mặt sông còn lơ lửng làn sương mỏng. Chuyến thuyền khách đầu tiên xuôi nam về Tử Châu đã bắt đầu nhổ neo.
Bùi Ân Nương vận tang phục trắng tinh, dẫn theo hai đứa nhỏ cùng gia nhân, tay ôm chặt một bọc vải nâu sẫm, trong ấy là bài vị của phu quân nàng.
Chiếc thuyền khách nhỏ ấy chở theo linh cữu của Cầu Viễn Minh. Hôm nay nàng đưa chàng và hai hài tử về quê, từ nay e là sẽ không quay lại nơi này nữa.
Nàng — nữ tử dịu dàng như nước — khóe mắt đẫm bi thương, nhưng vẫn cúi sâu thi lễ:
“Thận Hành, đa tạ huynh.”
Phu quân nàng chẳng biết đã kết thù oán gì với Lục vương, đến nỗi cuối cùng phải tự vẫn trong vương phủ. May mà có Dương Diên Tông ra tay, bằng không chỉ sợ thi thể cũng chẳng mang ra nổi.
Dương Diên Tông vận thường phục, tay dắt ngựa, bên cạnh là Tô Từ. Hắn trầm mặc hồi lâu rồi nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT