Tô Từ khựng người, nhưng nàng lập tức cảm thấy có điều gì đó bất thường, tim khẽ thắt lại, không tự chủ được mà nín thở.
Sắc mặt Cầu Viễn Minh trong chớp mắt tái nhợt như tờ giấy, bên trong lộ vẻ u ám, tuy hắn ra sức trấn định, nhưng Tô Từ đang chăm chú nhìn vào thì vẫn thấy rõ dưới ống tay áo màu đen, đôi tay hắn đã siết chặt lại thành nắm đấm.
Khoảnh khắc ấy, quả thật khiến người nghẹt thở. Chỉ một chút nữa thôi, thực sự chỉ kém một chút nữa thôi là thành công rồi!
Trường án lặng ngắt như tờ, ai nấy đều cảm thấy không ổn. Giữa lúc im lặng đến rợn người, chợt nghe một tiếng cười lạnh khẽ khàng vang lên của Dương Diên Tông.
Y rút bức thư kia ra, cúi mắt lướt xem, ánh mắt như băng lạnh vạn trượng, cười khẩy một tiếng rét thấu tận xương. Âm thanh tuy không lớn, lại tựa như phá tan tầng bình tĩnh cuối cùng.
Lương công công “a” một tiếng thất thanh, vội dẫn hai tâm phúc lao vội vào sau tủ Đa Bảo. Thật sự không ngờ được còn có thể xảy ra sai sót như thế! Cả ba lập tức mồ hôi lạnh túa ra sau lưng, quýnh quáng moi hết vật trong ngăn bí mật ra, từng món từng món xem lại thật kỹ.
Trong trường án chỉ vang lên tiếng xé hộp mở thư loạt soạt, cùng với tiếng thở dốc của Cầu Viễn Minh ngày càng nặng nề.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play