Tô Từ chống cằm trầm tư một lúc, chợt nghe thấy tiếng bước chân vọng lại. Màn cửa vén lên, Dương Diên Tông xoay người trở vào nội thất.
“Còn chưa ngủ à?”
Chàng ngồi bên mép giường, nhìn nàng hỏi.
Tô Từ lăn qua lăn lại mấy vòng trên giường, quấn chăn kín mít, chỉ lộ nửa khuôn mặt và đôi mắt long lanh sáng ngời. Nàng đưa mắt liếc về phía chiếc bàn nhỏ.
Hai người đối mắt hồi lâu, Dương Diên Tông khẽ ho một tiếng, không hiểu sao lại có chút thẹn thùng. Chàng nhảy lên giường, đưa tay bắt lấy nàng: “Không ngủ đúng không? Vậy thì làm chuyện không phải để ngủ!”
Tô Từ cười ha hả, bị tập kích nơi hông một cái, giống như bị điểm trúng huyệt cười, lập tức bật cười khanh khách không ngớt. Hai người lăn qua lăn lại trên giường, cuối cùng nàng bị chọc cười đến nỗi sắp đứt hơi cầu xin tha mạng, tóc tai rối tung như mụ điên, trận chiến mới xem như tạm dừng.
Trong lúc ấy, đúng là có hơi ngả sang ý "lửa gần rơm", nhưng rốt cuộc vẫn chưa xảy ra chuyện gì. Dù sao nơi này là quân doanh, ngủ cùng chăn đã là giới hạn, chuyện kia thì không tiện, Dương Diên Tông tự biết rõ điều đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT