Nửa tháng sau, mấy người an toàn trở về cung. Không biết Chu Ngọc Hoàng và Chu Trung đã mật đàm chuyện gì, ngày thứ hai Chu Ngọc Hoàng đặc chuẩn cho một nhà Chu Nghĩa Vân hồi phủ. Ngoài ra còn tặng kèm một già một trẻ. Chu Trung và Chu Tục Mệnh từ nay về sau cuộc sống sinh hoạt đều quy về Chu Nghĩa Vân. Hắn lại có thêm một phần trách nhiệm, đó là dưỡng lão và chăm sóc trước lúc lâm chung cho Chu Trung, nuôi dưỡng Chu Tục Mệnh lớn lên thành tài. Liễu Nhứ thừa dịp thanh tĩnh mà không nhịn được lải nhải nhắc: "Ta cũng coi như cứu người một mạng rồi, không ngờ lại bị vạ lây một đời."
Chu Nghĩa Vân đối với an bài của phụ hoàng cũng cảm thấy đau đầu: "Cũng là vì con cháu mà tính toán. Ta cùng lão Tể tướng thương lượng rồi, về sau Tục Mệnh sẽ làm thư đồng cho Bao Bao đi. Hắn lớn tuổi rồi, đừng để hắn phân tâm. Gia nhi chưa từng chăm sóc hoàng gia gia, coi như tận hiếu với lão nhân gia đó."
Mấy ngày sau, khi Lưu Hi đến phủ thăm, nghe nói chuyện an bài này: "Thập Nhất hoàng tử tính thế nào?"
"Tĩnh xem kỳ biến." Chu Nghĩa Vân vẫn giữ cái vẻ sự không liên quan đến mình.
"Đi đến bước này ngài cũng có thể tranh đoạt vị trí cao hơn."
"Không vội, đợi phụ hoàng an bài đi. Làm hoàng tử sao có thể đi trước Thánh Thượng." Chu Nghĩa Vân đánh mặt bàn: "Sắp đến tết rồi, ngươi cũng phải đi xem nhạc phụ của ngươi đi."
"Nô tài đang có ý này." Người thông minh nói chuyện chính là ưu điểm này, không cần nói nhiều, đủ để đối phương vừa xem là hiểu ngay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT