Edit Ngọc Trúc
“Không phải,” Ngôn Nhĩ ngơ ngác nói, “không ngửi thấy mùi gì cả.”
“Mùi hương, vừa tới chỗ này liền biến mất. Tên trộm chắc chắn đã đi qua sông, nước sông rửa sạch mùi thiết mộc mất rồi.”
Baal: “Hả?!”
Bốn người lập tức rối như ruồi mất đầu, vẫn không từ bỏ mà đi khắp nơi kiểm tra thêm một lượt. Lúc này bên bờ sông cũng có người trong trấn Reuel đang lấy nước, có người còn đang bắt cá chắc chắn là học từ Mục Dao rồi!
Cũng có người đang ở bờ sông, là ba anh em rái cá. Ba anh em này mới đến trấn Reuel từ đầu năm nay, nghe nói là vì khúc sông nơi họ ở trước đây cạn nước, bất đắc dĩ phải chuyển đến đây.
Ngôn Nhĩ vừa đi vừa hỏi thăm, nhưng ai cũng nói chưa thấy tên trộm nào cả, ngay cả ba anh em rái cá sống ở thượng nguồn cũng chưa thấy, bởi vì buổi tối họ đều ngủ say. Nếu kẻ trộm hành động vào ban đêm, thì đương nhiên họ không phát hiện được gì rồi.
Vậy bây giờ phải làm sao?
Ngôn Nhĩ rầu rĩ, Oaks và Baal cũng vô cùng bối rối. Lúc này, người từ đầu tới giờ chưa nói câu nào Roy lại giơ tay lên.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play