Edit Ngọc Trúc
A Duy trong miệng bỗng nhiên ngọt lịm, hắn như bị hoảng sợ, ngẩn ngơ nhìn Mục Dao.
Mục Dao: “???”
Mục Dao đã quay đầu hướng về hậu viện: “Hôm nay không học thể dục, cho các ấu tể nghỉ ngơi một ngày đi, ta ra hậu viện nhổ cỏ... A Duy?”
A Duy lúc này mới đuổi theo: “Ta, ta cũng đi nhổ cỏ.”
Trong miệng hắn có một viên kẹo mềm, bất luận cửa hàng nào cũng không có loại hương vị như vậy, thơm ngọt mà không gắt, còn mang theo một mùi thanh dịu của thảo mộc. A Duy nhịn không được hỏi: “Đây là kẹo gì vậy?”
Vừa nghe đến chữ “kẹo”, mấy ấu tể đang chạy ra hậu viện nhổ cỏ lập tức tỉnh cả người.
“Hư! Không có kẹo, không có kẹo, A Duy nói bậy đó!” Mục Dao nhỏ giọng nói với A Duy: “Là ta dùng mật tinh Milin nấu lên đấy, còn bỏ thêm vài lá bạc hà, bạc hà là ta nhặt ở hàng rào ngoài vườn. Mỗi ngày các ấu tể chỉ được ăn một viên, ta nói với tụi nhỏ là không đủ ăn, rất nhanh sẽ hết sạch.”
Rõ ràng là đang dỗ trẻ con.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT