Muốn nói vấn đề duy nhất, chính là đội trưởng Hưu Ân cũng không biết nguyên nhân cụ thể khiến bọn họ phải rút lui. Vị đại ca tính cách trầm ổn này cũng không hỏi gì nhiều, chỉ nói sẽ chuẩn bị viện trợ thật tốt, bảo bọn họ nhanh chóng rút về. Điều này khiến A Duy cảm thấy an tâm hơn đôi chút. Thế nhưng hiện tại, giống như ma thú nhạy cảm trước nguy hiểm không tên, hắn cứ cảm thấy có thứ gì đó đang âm thầm theo dõi mình.
Hắn ra hiệu, nhắc mọi người phải cẩn thận. Trong tình huống này, thông thường nên chia đội hình ra hành động riêng lẻ, nhưng khu rừng Hắc Ám là nơi mà ai cũng không quen thuộc. Nếu tách ra rồi chẳng may kinh động đến ma thú cường đại nào đó, nguy cơ sẽ càng lớn, nên trước mắt cứ tụ lại hành động thì hơn.
Khoảng cách đến rìa khu rừng Hắc Ám chỉ còn chưa đến hai tiếng đồng hồ đường đi.
“Dừng lại.” A Duy vung tay, ra hiệu mọi người dừng bước. Hắn nhặt một hòn đá lên, thử ném về phía trước. Ngay sau đó, liền nghe thấy một tiếng nổ vang không quá lớn cũng chẳng nhỏ.
Hạ Kỳ lập tức hiểu ra: “Có phục kích.”
A Duy nói: “Xem ra, chúng ta đã bị phát hiện rồi.”
Đội binh lập tức chuẩn bị đối phó phản kích. Đồng thời, một bóng người mà tất cả mọi người đều vô cùng quen thuộc từ trong bóng tối dưới tán cây bước ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT