Người đế quốc, nơi chốn nào cũng tốt cả, chỉ có điều… thực đơn của bọn họ… quả thật là có chút xin lỗi dạ dày. Chuyện này không chỉ các ấu tể chưa quen, ngay cả Mục Dao cũng chẳng thể quen nổi.
Hắn đã sống ở thế giới này một thời gian rất dài, có lúc thậm chí cảm thấy bản thân sinh ra ở đây. Ký ức về kiếp trước dần dần phai nhạt. Nhưng ngược lại, hắn cũng rất ít khi nhớ đến ký ức của nguyên thân đôi khi gặp vài thứ trùng hợp, vừa khéo cũng là nguyên thân từng trải qua, ký ức ấy liền trỗi dậy, khiến hắn có cảm giác như đang đối thoại với nguyên thân qua một lớp màn vô hình.
Thật ra, nguyên thân kiếp này và hắn có rất nhiều điểm tương đồng, ví dụ như đều là trẻ mồ côi, nhưng may mắn thay, đều được chăm sóc không tệ. Trong học kỳ đầu, thầy cô và bạn học đều rất tốt với hắn, mà điểm này thì hắn còn “may mắn” hơn nguyên thân một chút. Hắn có lý tưởng muốn giúp đỡ người nghèo, giúp những ai giống mình từng khó khăn, hơn nữa còn được công nhận và ủng hộ, từng có phóng viên của báo thiếu niên đến phỏng vấn hắn cùng đồng sự nữa! Còn nguyên thân thì lại bị đẩy đến Barbarian, gặp phải một cú lừa lớn.
…Đương nhiên, cuối cùng kẻ “bị lừa” lại chính là hắn người xuyên qua đây.
May mà Mục Dao có kinh nghiệm phong phú trong việc xoay sở với nghèo khó, hắn biết cách tiết kiệm, cũng biết nấu ăn, nhờ vậy mới có thể duy trì được Viện Ấu Tể Nhung Bảo. Cuộc sống ở trấn Reuel tuy chẳng thể gọi là sung sướng thoải mái, nhưng rất nhiều khó khăn đều là mọi người cùng nhau vượt qua. Giờ đây khi đã trở lại đế quốc, hắn cảm thấy chẳng còn gì đáng sợ nữa! An toàn rồi! Chỉ cần lão sư A Duy, nhóm hải tặc giao nhân, những người từng giúp đỡ bọn họ ở đảo Sax cũng có thể trở về an toàn, Barm a gia cũng đã trở lại, thì toàn bộ bán cầu phía đông của Barbarian sẽ yên ổn… Hắn liền hoàn toàn yên lòng!
Hắn quả nhiên là một người thực tế đến thô kệch! Chỉ cần người thân và bạn bè đều bình an, hắn liền thấy cuộc đời cũng tốt đẹp rồi!
Kết quả là sau vài bữa ăn dinh dưỡng của đế quốc… Mục lão sư bất đắc dĩ phát hiện: bản thân mình còn tục tằng hơn trong tưởng tượng… Vì hắn có cùng một suy nghĩ với các ấu tể chính là, đồ ăn ở đây… thật sự khó mà khen nổi…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT