Nghe thì đúng là một đề nghị không tồi, nhưng nếu thật sự tin lời này mà làm theo, sẽ phát hiện căn bản không thể nào gia nhập được đoàn hải tặc lớn, cũng rất khó có thể nhận được mức lương ba bốn trăm tinh tệ mỗi tháng, hơn nữa đến lúc đó cũng khó lòng mà còn tâm trí để dành dụm tiền gửi cho bọn ấu tể.
Thực chất đây là một cái bẫy rất khéo, nếu Mục lão sư có chút tham lam, hoặc ngây thơ, hoặc mềm lòng, rất có thể sẽ mắc mưu.
Lưu Uy chỉ thấy Mục lão sư cảnh giác liếc hắn một cái, ngoài miệng thì nói:
“Cũng có thể suy nghĩ một chút.”
—— rõ ràng là vẻ mặt cự tuyệt, căn bản không có ý suy nghĩ, đã nhìn thấu cái bẫy trong lời hắn rồi.
Nhận ra Mục lão sư là người thông minh, lại kiên định, có trách nhiệm mà không tham lam, Lưu Uy càng yên tâm hơn. Hắn theo bản năng liếc quanh một vòng, rồi ghé sát lại nói với Mục lão sư:
“Ta nhìn ra được, Mục lão sư không phải loại người đó, vậy thì tốt quá. Tiếp theo ta sẽ nói một chuyện, ngài nghe là được, đừng để lộ ra ngoài, ngày thường cũng không nên biểu hiện gì cả.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play