Edit Ngọc Trúc
Chính là ba ba vốn dĩ không biết trồng cây táo, dùng phân bón sai cách, mụ mụ cũng không rõ làm sao trừ sâu, cho nên mỗi năm táo ra quả, nhà người ta thì đầy sọt đầy giỏ, còn nhà bọn họ... hiếm lắm mới tìm được một quả không bị sâu đục thì đã phải cảm tạ trời đất rồi.
Cũng may táo vẫn ngọt, hắn năm nào cũng ăn táo nhà mình. Nhà Khải Đặc trồng nho, nhà A trồng quýt, nhà Jimmy cũng trồng táo! Chỉ là ba ba Jimmy ngay cả táo cũng trồng giỏi, táo nhà Jimmy luôn to nhất, ngọt nhất!
Bọn họ sống ở một nơi gọi là thành Hoa Hướng Dương, một thành thị rất nhỏ. Mụ mụ luôn nói kinh tế thành Hoa Hướng Dương không phát triển, đợi thế hệ của bọn họ lớn lên, vẫn nên đến thành phố lớn. Ba ba thì bảo người tộc Nguyệt Vu vốn không hợp với chốn phồn hoa, vì thành phố càng phồn hoa càng bận rộn, người tộc Nguyệt Vu nhiều nhất chỉ chịu được cảnh sáng đi chiều về, cuối tuần nghỉ đôi chút, hễ bận chút nữa là không kham nổi, nói chi đến tăng ca, hắn mới không làm nổi đâu!
Chỉ có tiểu Tượng từng đến thành phố lớn, hắn thực ngưỡng mộ những nơi có thương trường to như vậy, muốn mua gì cũng có, còn có bao nhiêu công viên giải trí, hắn thích nhất là ma thú siêu nhân, nơi đó còn có cả công viên theo chủ đề!
Hắn cảm thấy mình vẫn muốn đến thành phố lớn.
Mụ mụ nói đợi hắn lớn lên là có thể đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT