Edit Ngọc Trúc
Lộ Toa vừa nói vừa khóc, nước mắt nàng rơi lã chã trên mu bàn tay. Trên người nữ hài này toát ra một nỗi bi thương cùng tự trách khó mà diễn tả thành lời. Nàng nghẹn ngào: “Ta thật sự hối hận, mục viên trưởng, lúc ấy ta lẽ ra nên khuyên ba ba mụ mụ… Chúng ta vốn không nên tới đảo Sax, ngay từ đầu tất cả đã là một sai lầm.”
Tiểu Tượng cảm thấy bản thân mơ mơ màng màng, như đang ở trong một giấc mơ. Hắn dường như đã nằm mộng thật lâu, điều này chứng tỏ hắn hiện giờ đã ngủ trên giường rất lâu rồi!
Trước kia Tiểu Tượng rất thích ngủ nướng, nếu ba ba mụ mụ không gọi dậy, hắn có thể nằm lỳ trên giường đến tận trưa mười hai giờ! Không đi học, cũng chẳng làm bài tập!
Trước đây mụ mụ thường hay nói: “Tiểu Tượng, ngươi như vậy thì sau này lớn lên làm được gì đây?”
Nhưng Tiểu Tượng chưa từng cảm thấy đó là vấn đề gì to tát, hắn luôn đáp: “Ta sẽ làm Đại Tư Tế của tộc Nguyệt Vu chúng ta!”
— Làm Đại Tư Tế thì không cần học toán, thông dụng ngữ pháp hay các quy phạm xã hội của đế quốc!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play