Edit Ngọc Trúc
Kỳ thật cũng không có kỹ thuật gì phức tạp, đây là Nặc Ngải từ rất nhiều năm trước từng thấy qua cảnh tượng này trong một đoạn phim cấp B, vốn là người đế quốc đã được giáo dục bắt buộc thì nhìn xong đều sẽ cười ha hả, cho rằng Nặc Ngải không có văn hóa, thế mà lại tin là thật…
Vì thế lúc A Duy bước vào phòng, nhìn thấy chính là một tên bị trói thành cuộn tròn như quả cầu, nhưng vẫn còn rất có tinh thần, đang dùng sức giãy dụa trên mặt bàn dài như thể một con cá. Hắn hừ lạnh một tiếng, nghĩ thầm may mà không để Mục lão sư lại gần, nếu bị đá trúng thì biết làm sao? Mấy tên tinh tế hải tặc này vốn quen quát tháo đánh nhau, nay đột nhiên bị bắt giữ, trong lòng hẳn là nghĩ bắt một con tin để chạy trốn, hoặc tìm một người chết thay kéo theo chôn cùng. Huống chi, Hắc Hải Tinh Tặc Đoàn là một đại nhóm hải tặc, người trong loại đoàn thể lớn thế này phần nhiều đều được đào tạo từ trong nội bộ, không giống như đám hải tặc loại mực ống lửa trắng, nội bộ cạnh tranh càng thêm khốc liệt, người thì gian xảo quỷ quyệt, người lại hung tàn đáng sợ, căn bản không thể nói lý.
Cho nên khi quân đội đế quốc bao vây tiễu trừ tinh tế hải tặc, rất khó bắt được người sống, vì để không rơi vào tay địch, bọn họ thà rằng tự sát — mà kiểu tự sát của bọn họ lại thường là lấy thân mình phát động tập kích, khiến cho binh lính căn bản không thể mạo hiểm cứu viện.
Muốn làm cho loại hải tặc như vậy quy phục, chỉ có thể dựa vào thực lực tuyệt đối trấn áp, khiến bọn họ nhận thức rằng mọi thủ đoạn mưu mô đều là vô nghĩa.
A Duy suy nghĩ một chút, rồi bất ngờ giáng một cú đấm về phía ánh mắt của Nặc Ngải — trong đó bảy phần là hoảng sợ, ba phần là kinh hãi, còn lại chính là mù mờ và không thể tin nổi.
Nặc Ngải: “Aaaa! Aaaa! Đừng đánh ta… Aaaa!!!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play