Edit Ngọc Trúc
Trước mặt người: “…… Không phải……”
Không giết, thì là dùng khổ hình a! Cái này còn đáng sợ hơn! Nặc Ngải oa một tiếng khóc lóc thảm thiết: “Ta cái gì cũng không biết! Ngươi đừng có mơ lột da rút gân, rút xương phân – thi ta! Oa —— nếu không thì ngươi giết ta đi! Ngươi bắn chết ta đi!!!”
Hắn khóc đến thương tâm, chút cũng không nhận ra biểu cảm của người trước mặt đã từ kinh ngạc chuyển thành bất đắc dĩ. Mục lão sư chậm rãi buông con dao phẫu thuật tạm thời trong tay xuống: “……………………”
Ban đầu Mục Dao định dùng dao phẫu thuật để cạo đi lớp thịt nát trên người đám người Nặc Ngải, bằng không sau này việc trị liệu sẽ rất phiền phức. Việc này, lần đầu tiên hắn làm tay còn run lên, vì khi đám người Nặc Ngải được đưa tới thì tình trạng rất thê thảm, trên người rách nát không nói, nhiều vết thương còn dính cả dịch tiêu hóa, đang bị ăn mòn!
A Duy nói vấn đề không lớn, vì vết thương đều chỉ nằm ở bề mặt da, nội tạng và xương cốt không sao. Nhưng hắn vừa lột đám người bất tỉnh kia ra, vừa dạy Kỳ Kỳ cách cấp cứu, còn dùng khăn lau sạch thân thể mấy người này, kết quả vừa lau, mấy mảng thịt thối mưng mủ liền rơi lả tả xuống...
Kỳ Kỳ là một ấu tể Barbarian tiêu chuẩn, từ nhỏ đã trèo cao lội thấp, chưa từng sợ đau, luôn cho rằng mình rất gan dạ. Nhưng thấy cảnh này vẫn bị ghê tởm đến mức hoảng loạn: “Ọe…… Khó chịu quá……”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT