Edit Ngọc Trúc
Bất quá, A Duy sớm muộn gì cũng sẽ rời đi……
Ngay từ đầu khi lưu lại nơi này, A Duy đã nói rằng hắn muốn nghiêm túc khảo sát phong tục và dân tình của Barbarian. Trước đây không lâu, Mục Dao cũng từng hỏi hắn định khảo sát đến khi nào. A Duy suy nghĩ một lúc rồi nói, hắn cho rằng Barbarian là một tinh cầu vô cùng có giá trị nghiên cứu, bởi vì nó vẫn chưa được đưa vào bản đồ đế quốc, cho nên mới có thể giữ được vẻ tự nhiên và thuần phác như hiện tại. Cũng chính vì vậy mà hiện tại Barbarian là tinh cầu có giá trị nghiên cứu cao nhất.
A Duy nói: “Nếu không có chuyện gì bất ngờ, ta sẽ xin được ở lại Barbarian lâu dài. Đúng rồi, Mục lão sư dự định ở đây giảng dạy đến khi nào?”
Mục Dao nghĩ nghĩ rồi đáp: “Ít nhất cũng phải ở lại hai ba năm nữa. Nhưng chờ thêm hai năm nữa, Xuân Bảo bọn họ cũng trưởng thành rồi, ta định xin học tịch cho bọn chúng. Hiện tại Barbarian vẫn chưa có chế độ hộ tịch, nhưng ta nghe nói hai năm trước có ban hành một chính sách mới, rằng việc tiếp nhận giáo dục là nghĩa vụ của công dân tinh tế. Nếu vì vấn đề hộ tịch mà không thể đi học, thì có thể xin học tịch độc lập…”
“Ở những trấn nhỏ khác trên Barbarian, có thể cũng có cô nhi, hoặc là tuy không phải cô nhi, nhưng vì lý do nào đó mà không thể đi học như bao ấu tể bình thường khác. Ta nghĩ nếu đến lúc đó có thể xin học tịch thành công, cũng xem như giúp bọn chúng dò đường trước.”
A Duy nói: “Được, ngươi yên tâm đi, Mục lão sư. Ta sẽ ở lại cùng ngươi đến khi đó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play