Edit Ngọc Trúc
Nghe Mục lão sư nói xong, A Duy liền an ủi hắn: “Yên tâm đi, tiểu Dao, ta cảm thấy Hùng trưởng lão… cho dù có làm một nồi thịt ba chỉ to đùng, cũng chưa chắc đã cảm thấy ngấy đâu.”
A Duy mang theo tiểu Trảo đi dạo suốt một ngày trong khu rừng Hắc Ám, đến lúc bọn họ trở về thì trời đã sẩm tối. A Duy đi thẳng ra hậu viện, tạt nước lạnh một cái, sau đó lại kéo một xô nước sạch đi tắm rửa cho tiểu Trảo.
Mục lão sư nắm bắt mọi cơ hội để giáo dục ấu tể: “Thấy chưa, các ngươi nhìn A Duy lão sư đi, đó mới là biểu hiện của tinh thần trách nhiệm! Hắn mang theo tiểu Trảo ra ngoài làm nhiệm vụ, về rồi còn tự mình tắm rửa cho nó!”
Mà thật ra, giúp tiểu Trảo tắm cũng chẳng phải chuyện gì phiền phức. Ngược lại, dù là những tiểu bố lỗ ít nói nhất cũng thấy tiểu Trảo là ma thú đáng yêu nhất trên đời! Bọn họ thích nhất là chơi đùa với tiểu Trảo.
Trên người tiểu Trảo là lớp vảy dần biến sắc; đuôi nhọn, tứ chi đều phủ vảy thuần đen, càng lên cao thì sắc xanh biển dần hiện ra, kéo dài đến tận đỉnh đầu. Trên đỉnh đầu của nó mọc một chùm linh vũ kim sắc rực rỡ lấp lánh. Có thể là vì nó vẫn chưa trưởng thành, cho nên linh vũ kim sắc này vẫn còn mềm yếu, mỗi khi nó động đậy thì lại run run theo.
Nhưng đợi nó trưởng thành, linh vũ kim sắc trên đầu sẽ dần trở nên rắn chắc như hai lưỡi dao mảnh sắc bén, đó là niềm kiêu hãnh của giống đực dực long thú. Khi theo đuổi bạn đời, giống đực sẽ vẫy linh vũ trên đầu — mà linh vũ càng to càng rực rỡ thì càng được yêu thích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play