Edit Ngọc Trúc
Xuân Bảo thích nhất là món này!
Cho nên hắn đặc biệt dồn tâm sức vào đám tỏi, mỗi lần tưới nước đều nghiêm túc quan sát xem lá tỏi có bị úa vàng hay không, trong đất có cỏ dại hay sâu bọ gì không.
Mục Dao vốn cũng không dùng đến hương huân mà vợ chồng Robinson để lại – loại hương có hạn sử dụng năm năm, một hộp có thể dùng được trăm lần, A Duy thì dường như cũng chẳng hứng thú gì với mấy thứ hưởng thụ này. Nhưng hôm nay trong vườn lại có khách đến, Mục lão sư cũng không khỏi muốn thể hiện một chút bản lĩnh đãi khách của mình.
Hắn dùng nước giếng trộn thêm ít nước đun sẵn từ chiều, đổ đầy một thùng lớn, sau đó đem hương huân lấy ra, đặt lên bệ cửa trong phòng tắm nhỏ. Khăn lông cũng đã chuẩn bị xong xuôi, mời Hùng trưởng lão vào trước tắm rửa một cái.
Điều duy nhất không được hoàn mỹ chính là… tìm không ra quần áo thay sau khi tắm. Hùng trưởng lão cao tới 1m9, nặng 200 cân, là một tráng hán thực thụ. Quần áo của Mục Dao thì miễn bàn, ngay cả đồ của A Duy hắn cũng chẳng thể chui vào được...
Cuối cùng, vẫn là Mục lão sư lanh trí nghĩ ra cách: hắn bảo Hùng trưởng lão cởi đồ ra, trong lúc tắm sẽ giúp giặt sạch luôn quần áo, sau đó mang hong bên cạnh bếp lò trong nhà bếp. Phòng ăn của Viện Ấu Tể Nhung Bảo nằm ở hướng khác, Hùng trưởng lão tắm xong có thể vòng ra ngoài thay đồ mà không sợ bị các ấu tể nhìn thấy — dù sao trong viện còn có cả bé gái, Mục Dao rất coi trọng việc dạy các bé nhận thức giới tính và quyền riêng tư.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play