Edit Ngọc Trúc
Mục lão sư cũng sẽ không dễ dàng đồng tình với người khác.
Rốt cuộc nếu không từng trải qua một chút chuyện, thì rất khó có thể hiểu được tâm tình của đối phương. Sự đồng cảm mà chỉ dừng lại ở vẻ bề ngoài, cuối cùng cũng chỉ là tự mình cảm động.
Nhưng Mục lão sư lại rất thích tiếp xúc thân thể, hắn thường ôm các ấu tể, dùng phương pháp nguyên thủy nhất này để duy trì sự an ổn trong tâm lý cho bọn nhỏ.
Hình như rất có tác dụng? Thế là A Duy cũng vỗ vỗ vai George, mơ hồ nói: “Mọi chuyện rồi sẽ tốt thôi.”
George thở dài: “Cảm ơn ngươi, huynh đệ. Ngươi đừng nghe ta nói ra mấy lời tiêu cực như vậy, thật ra ngày thường ta không như vậy đâu, chỉ là đã rất lâu rồi… rất lâu rồi ta không trò chuyện với ai. Ai… giờ thì cảm thấy dễ chịu hơn nhiều rồi.”
A Duy ngoài miệng nói: “Vậy là tốt rồi.” Nhưng trong lòng lại nghĩ: Thật sự hữu dụng a!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT