Trên mặt dính bùn khó chịu, nàng ra ngoài múc vài vốc nước suối rửa sạch mặt, cảm thấy dễ chịu hơn, ngẩng đầu nhíu mày nhìn Thi Sương Nhi: “Ta biết, ngươi đã nói mấy lần rồi.”
Câu “không được” kia của Thi Sương Nhi đành nuốt lại. Khi bùn đất được rửa sạch, lộ ra gương mặt trắng trẻo tinh tế của Bạch Tri Vi, tuy không son phấn mà vẫn thanh lệ xuất trần, như đóa liên hoa vươn mình khỏi bùn lầy mà chẳng nhiễm bụi trần.
Đôi mắt to tròn, con ngươi nhạt màu như lưu ly, sáng trong thuần khiết, cả gương mặt là sự ngây thơ tuyệt đối.
Làn sa mỏng hoàn toàn không che được vóc dáng yêu kiều, eo nhỏ vừa một vòng tay, nơi ngực căng đầy kiều diễm.
Ngay cả nữ tử như nàng trông thấy còn cảm thấy máu nóng sôi trào, huống chi là nam nhân.
Thi Sương Nhi thán phục: “Hảo muội muội, ngươi xinh đẹp đến thế, còn dám theo ta vào Cực Lạc Điện, bảo sao tình lang ngươi chịu thay ngươi lên Sinh Tử Đài. Đổi lại là ta, ta cũng đi.”
Thái độ nàng lập tức đảo ngược, từ một tiếng “đại nhân” trở nên thân thiết như tỷ muội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT