Vừa nghe tiếng nam nhân vọng lại, Thi Sương Nhi lập tức kéo nàng chạy ra ngoài, quen thuộc lối đi, vòng qua mấy ngả đường nhỏ, đến trước một cửa động sáng sủa, vội vàng kéo nàng nấp kín.
Trên vách động khảm đầy dạ minh châu, ánh sáng dịu nhẹ rọi sáng toàn bộ bên trong tựa ban ngày.
Động phủ so với Cực Võ Điện rộng lớn hơn gấp mười lần, bên trong mô phỏng cảnh sắc đạo quán, trồng cả trúc xanh tùng biếc, dẫn dòng suối nhỏ uốn quanh, các viện liên thông bằng hành lang đá cẩm thạch, nơi nơi đốt hương, u tĩnh thanh nhã.
Giữa cảnh ấy, từng nữ tử đi qua lại, vận đạo bào vạt giao, đầu quấn lụa mỏng, tay cầm phất trần, thoạt trông chẳng khác gì đạo cô tu hành chính phái.
Chỉ là, đạo bào mỏng như sa, mỗi khi động đậy liền lộ ra cánh tay trắng nõn, vòng eo mảnh mai, dưới lớp váy mỏng lả lướt là đôi chân trắng phau thấp thoáng.
Bạch Tri Vi bất đắc dĩ đỡ trán, thầm than: “Đám người này thật biết chơi đùa…”
Thi Sương Nhi từ lâu đã quen, thừa lúc không ai chú ý liền kéo nàng rẽ vào một lối nhỏ khác, quanh co khúc khuỷu, nếu không có nàng dẫn đường, Bạch Tri Vi e rằng đã lạc trong Cực Lạc Điện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT