Bạch Tri Vi cau mày nhìn chằm chằm Cố Trác. Từ góc độ này chỉ thấy được đường viền hàm sắc bén của anh ấy, môi mím chặt, ánh mắt đầy nghiêm túc.
Cảnh tượng Trường Vinh một mình ở lại nơi cung điện Vị Ương, đèn khuya bầu bạn, một đêm lại một đêm, bóng dáng mỏng manh cô quạnh như hiện lên ngay trước mắt.
Cô vội nói: "Sao anh không nói với cô ấy là em vẫn sống khỏe mạnh?"
Cố Trác cúi xuống nhìn cô, chiếc cúc áo trên cùng đã được cởi, để lộ xương quai xanh thẳng tắp. Hai vết sẹo trên cổ anh còn rõ hơn cô. Anh nheo mắt: "Anh nói với cô ấy làm gì? Em còn nhiều bạn thế kia, anh phải thông báo từng người à? Hay treo bảng vàng tuyên bố, rằng hoàng hậu của trẫm đang sống ở thế giới khác mấy năm nay, bảo mọi người khỏi nhớ thương?"
"..."
Bạch Tri Vi quay mặt đi, lẩm bẩm trong miệng.
Bàn tay phải với khớp xương rõ ràng của anh xoay mặt cô lại, cúi đầu xuống là có thể thấy dấu răng nhợt nhạt trên ngón trỏ vẫn còn đó như xưa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT