Chỉ còn lại chừng ấy thời gian năm canh giờ cuối cùng để giữ nàng bên mình. Hắn chăm chú nhìn nàng, như muốn khắc sâu từng đường nét.
Tay dần trượt tới trước, đầu ngón tay xoa nhẹ vết sẹo nơi cổ nàng chỗ ấy vẫn còn nhạy cảm, da thịt khẽ run.
“Tri Vi, đừng giận ta… có quá nhiều chuyện ta đã không làm tốt. Nếu về sau nhớ đến ta… xin nàng chỉ nhớ những điều tốt thôi.” Giọng hắn trầm thấp, ánh mắt chưa từng rời nàng một khắc.
Vết sẹo ấy… Cố Trác luôn day dứt hắn chưa từng bảo vệ được nàng.
Bạch Tri Vi vỗ nhẹ lồng ngực hắn, dịu dàng trấn an: “Hành Xuyên, chàng tốt lắm, thật sự rất tốt với ta. Ta luôn biết điều đó.”
Nàng hơi nhíu mày, sao hắn lại tự dưng buồn bã?
Chợt nhớ ra có lẽ hắn cho rằng nàng không chịu gọi hai tiếng “phu quân”, là vì không muốn thừa nhận thân phận của hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play